Một ngày bạn dành bao nhiêu thời gian cho mẹ?
Khi đặt câu hỏi này cho vài người bạn, tôi nhận được khá nhiều câu trả lời giống nhau: sự im lặng suy nghĩ rồi nhẩm tính, rồi ngập ngừng nói "vài giờ gì đấy"...
1. Lan K. làm PR cho một công ty tư nhân. Công việc bù đầu bù cổ, đến hơn 5g chiều cô vẫn chưa thấy mình hết việc trong một ngày. Nhưng K. vẫn phải gác lại đó, vì năm buổi tối hàng tuần, cô dành thời gian đi học bằng hai. Riêng hai buổi tối còn lại, K. cố gắng xếp mọi việc lại hết để dành tán gẫu với bạn bè và đi chơi với người yêu. "Đó cũng là cách giúp mình thư giãn và tránh stress, chứ nếu không tôi điên mất!", K. cười bảo.
Ra khỏi nhà từ 7g, đến tận 10g đêm mới về nhà, K. hầu như không còn thời gian cho gia đình. Những buổi cơm gia đình hiếm hoi rơi vào ngày cuối tuần, nếu cuối tuần đó có hẹn đi chơi với bạn thì K. cũng không còn dịp nào để ăn món canh, món kho mẹ nấu... Những dịp tâm sự với mẹ cũng trở nên "xa xỉ" vì 30phút sau khi về nhà mỗi tối, K. đều đi ngủ vì theo K. thì "ngủ sớm sẽ giúp tinh thần sảng khoái, khỏe mạnh và đẹp da". K. cũng không biết, mẹ mình hằng đêm trằn trọc đến 2g sáng vì chứng khó ngủ ở người lớn tuổi...
2. Nhận được tin mẹ bỗng dưng không đi được trong lúc đang đi chợ, từ chỗ làm, Hạnh tức tốc chạy đến. Căn bệnh thấp khớp nhiều năm làm sức khỏe của người mẹ chưa qua tuổi 50 yếu đi nhiều lắm. Hạnh nhiều lần không cho mẹ đi chợ, nhưng mẹ vẫn nằng nặc muốn đi. Rồi Hạnh mua chiếc batoong về cho mẹ đi, nhưng mẹ cũng để vào một góc.
Khi đưa được mẹ về nhà, Hạnh vừa thương, vừa lo, vừa trách: "Sao mẹ không nghe lời con? Con đã không cho mẹ đi chợ rồi, con cũng đã mua gậy cho mẹ đi mà sao mẹ cứ ngại mà không chịu tập đi...". Giọt nước mắt lăn dài trên gò má, mẹ Hạnh chỉ bảo: "Mẹ không muốn làm người bệnh vô dụng, mẹ muốn làm được gì để giúp cho các con...".
Hạnh bỗng giật mình "mình cặm cụi một ngày hơn 12g đồng hồ ở công ty, để cố gắng kiếm nhiều tiền hơn nữa, lo cho mẹ được nhiều điều mà tuổi trẻ cơ cực của mẹ không có, nhưng thời gian bên mẹ, đấm bóp tay chân cho mẹ, trò chuyện với mẹ... gần như là quá ít ỏi". Mẹ ở nhà lủi thủi một mình, một tuần chỉ hai buổi có dịp đi chợ để nói chuyện nhiều hơn với mấy bà hàng chợ... Hạnh cũng quên mất, mình đã không an ủi mẹ khi mẹ phải đối diện với căn bệnh đau đớn ấy và giúp mẹ chuẩn bị tâm lý đối diện với nó.
Có lần hỏi một người bạn thường than thở mẹ mình khó tính, không cho phép cô đi chơi nhiều ngày với bạn bè, rằng "bạn dành bao nhiêu thời gian một ngày để trò chuyện với mẹ", cô gái ấy mới... giật mình "hình như là rất ít"...
.......Một ngày, bạn dành bao nhiêu thời gian cho mẹ, sau khi tự trả lời, bạn sẽ hiểu được nhiều điều mà có thể trước giờ bạn không nghĩ đến......