Thứ Sáu, tháng 9 08, 2006

thế giới ko hoàn hảo

*Nếu bạn bất hạnh, đó là vì cuộc đời ko như chúng ta muốn. Cuộc sống ko đáp ứng được mong đợi của chúng ta vì nó ko "được" như ta mong & vì vậy chúng ta chán nản.

Vậy là ta nói "Tôi sẽ hạnh phúc nếu..." Ồ, cuộc đời ko bao giờ hoàn hảo. Cuộc sống là vui & buồn, là được & mất. Vì thế chừng nào chúng ta còn nói "Tôi sẽ hạnh phúc khi...", thì chúng ta đang lừa dối chính mình.

Hạnh phúc là 1 quyết định. Nhiều người sống cuộc sống như thể ngày nào đó họ sẽ đến đích "hạnh phúc" giống như chúng ta đến bến xe. Họ cho rằng ngày nào đó, mọi cái sẽ ổn và họ sẽ hít sâu vào, thở phào và nói "Vậy là cuối cùng tôi đã được...hạnh phúc". Cuộc đời họ là 1 câu chuyện "Tôi sẽ hạnh phúc khi..."

Mỗi người trong chúng ta đều phải tự quyết định. Chúng ta có sẵn sàng tự nhắc mình hằng ngày rằng chúng ta chỉ có chừng đó thời gian để tận hưởng tất cả những gì chúng ta có hay chúng ta cứ bỏ quên hiện tại mà trông chờ vào một tương lai tốt đẹp hơn?

Sau đây là đoạn văn do 1 người 85 tuổi viết khi ông ta biết mình ko còn sống được bao lâu nữa. Hãy xem ý nghĩa liên quan của nó:

"Nếu tôi được sống 1 lần nữa, tôi sẽ phạm nhiều sai lầm hơn. tôi sẽ ko thích mình hoàn hảo quá như vậy, tôi sẽ thư giãn hơn, sẽ ngu ngốc hơn. Thật sự tôi sẽ xem nhẹ hơn vài điều. Tôi sẽ điên rồ hơn & ít ngăn nắp hơn.

Tôi sẽ đi nhiều nơi, leo núi nhiều hơn, bơi & đi thăm nhiều nơi hơn. Tôi sẽ ăn nhiều kem hơn & ít đậu hơn.

Tôi sẽ chiêm nghiệm nhiều cái rắc rối thực tế hơn chứ ko phải chỉ tưởng tượng!

Bạn thấy đấy tôi là người sống quá nhạy cảm, quá sạch sẽ ngày này qua ngày khác. Ko, tôi cũng có những phút hay ho nếu sống nữa tôi sẽ thưởng thức chúng nhiều hơn.

Tôi là người ko chịu đi đâu mà ko có 1 nhiệt kế, 1 chai nước nóng, áo mưa và dù. Nếu làm lại tôi ko cần nhiều thứ đến thế.


Nếu tôi được làm tất cả 1 lần nữa, tôi sẽ bắt đầu ra khỏi giường sớm hơn vào mùa đông và thức khuya hơn vào mùa thu. Tôi sẽ vui chơi nhiều hơn, ngắm mặt trời mọc, và chơi với trẻ con nhiều hơn, nếu tôi có thể sống lại cuộc đời tôi 1 lần nữa.

Nhưng các bạn thấy đấy tôi ko thể..."



Thông điệp này ko phải là 1 nhắc nhở tuyệt vời hay sao? Chúng ta chỉ có mặt trên hành tinh này trong 1 chừng mực thời gian. Hãy tận dụng thời gian này, người già nhận ra họ ko cần phải thay đổi cả Thế giới mới có thể sống hạnh phúc & tận hưởng cuộc đời nhiều hơn. Thế giới tốt đẹp rồi, họ chỉ phải thay đổi bản thân mình thôi.

Thế giới ko hoàn hảo. Mức độ hạnh phúc của chúng ta là khoảng cách giữa mọi việc vốn dĩ là quy luật của nó và cái cách mà chúng ta muốn xảy ra.

Một giáo sĩ Ấn Độ nói với một thư sinh đang tuyệt vọng tìm kiếm hạnh phúc: "Ta cho con biết bí mật này. Nếu con muốn hạnh phúc thì hãy hạnh phúc!".

Thật là ko có điều gì, kể cả thời gian có thể làm cho những hy vọng, ước mơ của bạn tàn lụi nếu bạn luôn ghi khắc chúng trong lòng.

Cho và Nhận

Một hôm, một sinh viên trẻ có dịp đi dạo với giáo sư của mình. Vị giáo sư này vẫn thường được các sinh viên gọi thân mật bằng tên "người bạn của sinh viên" vì sự thân thiện và tốt bụng của ông đối với học sinh.
Trên đường đi, hai người bắt gặp một đôi giày cũ nằm giữa đường. Họ cho rằng đó là đôi giày của một nông dân nghèo làm việc ở một cánh đồng gần bên, có lẽ ông ta đang chuẩn bị kết thúc ngày làm việc của mình.
Anh sinh viên quay sang nói với vị giáo sư: " Chúng ta hãy thử trêu chọc người nông dân xem sao. Em sẽ giấu giày của ông ta rồi thầy và em cùng trốn vào sau những bụi cây kia để xem thái độ ông ta ra sao khi không tìm thấy đôi giày."
Vị giáo sư ngăn lại: "Này, anh bạn trẻ, chúng ta đừng bao giờ đem những người nghèo ra để trêu chọc mua vui cho bản thân. Nhưng em là một sinh viên khá giả, em có thể tìm cho mình một niềm vui lớn hơn nhiều nhờ vào người nông dân này đấy. Em hãy đặt một đồng tiền vào vào mỗi chiếc giày của ông ta và chờ xem phản ứng ông ta ra sao."
Người sinh viên làm như lời vị giáo sư chỉ dẫn, sau đó cả hai cùng trốn vào sau bụi cây gần đó. Chẳng mấy chốc người nông dân đã xong việc và băng qua cánh đồng đến nơi đặt giày và áo khoác của mình. Người nông dân vừa mặ áo khoác vừa xỏ chân vào một chiếc giày thì cảm thấy có vật gì cứng cứng bên trong. Ông ta cúi xuống xem đó là vật gì và tìm thấy một đồng tiền. Sự kinh ngạc bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt ông. Ông ta chăm chú nhìn đồng tiền, lật hai mặt đồng tiền qua lại và ngắm nhìn thật kỹ. Rồi ông nhìn khắp xung quanh nhưng chẳng thấy ai. Lúc bấy giờ ông bỏ đồng tiền vào túi, và tiếp tục xỏ chân vào chiếc giày còn lại. Sự ngạc nhiên của ông dường như được nhân lên gấp bội khi ông tìm thấy đồng tiền thứ hai bên trong chiếc giày. Với cảm xúc tràn ngập trong lòng, người nông dân quì xuống, ngước mặt lên trời và đọc to lời cảm tạ chân thành của mình. Ông bày tỏ sự cảm tạ đối với bàn tay vô hình nhưng hào phóng đã đem lại một món quà đúng lúc cứu giúp gia đình ông khỏi cảnh túng quẫn- người vợ bệnh tật không ai chăm sóc và đàn con đang thiếu ăn.
Anh sinh viên lặng người đi vì xúc động, nước mắt giàn giụa. Vị giáo sư lên tiếng:" Bây giờ em có cảm thấy vui hơn lúc trước nếu như em đem ông ta ra làm trò đùa không?" Người thanh niên trả lời:" Giáo sư đã dạy cho emmột bài học mà chẳng bao giờ quên. Đến bây giờ em mới hiểu được ý nghĩa thật sự của câu nói mà trước đây em không hiểu:" Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về"

Hãy luôn là chính mình

Chỉ vì không có ai đủ may mắn nhận ra bạn quý giá đến thế nào, không có nghĩa là những ánh hào quang của bạn đã tắt! Chỉ vì không có ai đủ thông minh để nhận ra bạn có thể bước lên đỉnh cao, không có nghĩa bạn phải dừng những nỗ lực tốt nhất của mình…

Chỉ vì không có được người tốt đến chia sẻ cuộc đời với bạn, không nghĩa là cuộc đời này ngừng trôi.

Chỉ vì không có người làm cho đường đời trở thành một cuộc đua giá trị, không có nghĩa là bạn sẽ ngừng cuộc chạy.

Chỉ vì không có người chứng minh cho bạn thấy được họ yêu bạn hơn chính bạn yêu bạn..., không có nghĩa là bạn phải đắm chìm trong những tình yêu ấy. Chỉ vì bạn không xứng đáng với những điều tốt nhất theo bạn mong muốn, không nghĩa là cuộc đời này luôn công bằng.

Chỉ vì bạn chưa tìm được ông vua của mình, không nghĩa là bạn chưa sẵn sàng là một hoàng hậu.

Chỉ vì công việc của bạn chưa có dấu hiệu tiến triển ngay bây giờ, không nghĩa là bạn vội vã tìm sự đổi thay.

Hãy giữ ánh hào quang, hãy giữ cuộc chạy, hãy giữ hy vọng, hãy giữ lời nguyện cầu, hãy giữ điều mà bạn chắc chắn đã sẵn sàng…

(sưu tầm )
__________________
GONE WITH THE WIND ... SING WITH THE MOON

Hãy bít.....nói dối!!!

Thủa nhỏ, tôi được dậy rằng phải sống trung thực, không dối trá với bản
thân mình và tất cả mọi người vì đó là con đường sáng duy nhất của kiếp
người. Khi đó, tôi chưa hiểu thực sự thế nào là trung thực, thế nào là dối trá
mà chỉ biết rằng những hành động nào của tôi làm vừa lòng người lớn, được
khen là ngoan ngoãn thì đấy là những hành động trung thực. Nhưng đến một
hôm, tôi đã biết ''sự thật'' trong những lời khen ấy. Tôi bắt đầu biết nói dối -
những lời nói dối chân thành nhất của đời mình.
Tôi có người bạn quanh năm lênh đênh trên con tầu nhỏ, đã cũ, đi câu mực,
đánh cá trên biển, vài tháng mới trở lại đất liền vài ngày. Một lần, anh đi biển
và thời tiết thay đổi đột ngột khiến biển động dữ dội. Nhà anh chỉ còn một
người mẹ già ốm yếu. Vì quá lo lắng cho con trai, bệnh tim tái phát khiến bà
phải vào viện trong tình trạng hôn mê. Khi đó, gió bão gào thét dữ dội. Các
bác sĩ chuẩn đoán và quyết định phải mổ ngay nhưng họ không thể tiến hành
trong khi bà mẹ lâm vào tình trạng hôn mê, suy kiệt tinh thần hoàn toàn.
Trong những đoạn tỉnh táo ngắn ngủi, bà chỉ thều thào hỏi là bão đã tan
chưa, con trai bà đã về chưa. Khi đó có một người làng lên cho biết rằng đã
tìm thấy những mảnh... vỡ của con tầu nhà bà dạt vào bờ biển. Bà hỏi các
bác sĩ, không ai trả lời bà. Tôi đứng ở đó và thật rồ dại khi trung thực kể cho
bà nghe rằng con bão còn khủng khiếp lắm, kéo dài vài ngày nữa mới thôi,
con tầu đã bị vỡ, sóng xô vài mảnh vào bờ, con trai bà (bạn thân của tôi)
không biết số phận đang đẩy đưa thế nào?
Các bác sĩ không kịp cản tôi nói. Câu chuyện tôi vừa kể đã đánh gục những
sức lực yếu ớt cuối cùng của bà. Bà nấc nhẹ và thiếp đi. Bác sĩ bó tay. Tôi
tình cờ phạm phải một tội ghê gớm mà suốt đời tôi không tha thứ nổi cho
mình. Sau khi bão tan, người bạn tôi sống sót trở về do được một chiếc tầu
khác cứu. Anh không trách tôi mà chỉ gục bên mộ mẹ khóc nức nở.
Sự "trung thực" ngu ngốc đã vô tình khiến tôi phạm phải một sai lầm khủng
khiếp như vậy.
Trong truyện ngắn nổi danh "Chiếc lá cuối cùng" của O. Henrry, một bệnh
nhân tin chắc mình sẽ chết. Cô đếm từng chiếc lá rụng của tán cây ngoài
cửa sổ và tin rằng đó là chiếc "đồng hồ" số phận của cô. Khi chiếc lá cuối
cùng rơi xuống, cô sẽ chết. Nhưng chiếc lá cuối cùng không bao giờ rụng
xuống. Cô gái bình phục, sống khoẻ mạnh và không biết rằng, chiếc lá cuối
cùng đó chỉ là một chiếc lá "giả" do một hoạ sĩ muốn cứu cô vẽ lên vòm cây
trơ trụi.
Như vậy sự thật không phải được nhìn thấy bằng mắt, được cảm nhận bằng
tri thức... Nếu như tôi không kể về cơn bão tôi thấy, mảnh ván tầu vỡ tôi
được nghe thì có lẽ người mẹ ốm yếu ấy không chết. Nếu như không có
chiếc lá "giả" kia thì cô gái sẽ chết vì bệnh tật và vì tuỵêt vọng. Sự thật trong
đời sống con người phải đồng nghĩa với tình yêu nữa. Chỉ có điều gì cứu
giúp con người, làm cho con người mạnh mẽ lên, hướng con người về ánh
sáng... điều đó mới gọi là sự thật.
Còn tất cả những hành động nào, lời nói nào cho dù đúng với mắt mình nhìn
thấy, tai mình nghe thấy, tri thức của mình hiểu thấy nhưng chúng là khiến
cho người khác, hoặc cho chính mình lâm vào cảnh tuyệt vọng hơn, mất đi
niềm tin cuộc sống, mất đi sức mạnh tinh thần dẫn đến việc huỷ hoại đời
sống... thì đều không phải sự trung thực. Nếu chúng là sự thật, đó là sự thật
của Quỷ tàn nhẫn không biết yêu thương con người.!
Trong cuộc sống của chúng ta, giữa sự thật của Tình yêu và sự thật của
Quỷ luôn luôn xáo trộn, mập mờ. Một lời nói dối trong "tình yêu" có thể cứu
người và một lời nói thật phũ phàng có thể giết người. Tất nhiên chúng ta sẽ
chọn để nói lời nói dối chân chính. Tuy vậy để phân biệt rõ ràng khoảng cách
giữa những lời nói này cũng là một điều khó khăn và tuỳ thuộc vào từng
hoàn cảnh đặc biệt. Bạn có biết nói dối thế nào để lời nói dối ấy là lời nói dối
chân thành, chứa đầy tình yêu con người không?
Đơn giản thôi. Bạn hãy giữ lấy một trái tim tha thiết với cuộc đời và đồng
loại.

Bài học Làm Người

VƯỢT KHỎI “VÙNG AN TOÀN”

Mười năm trước, tôi đã tham gia một lớp học chuyên đề “đánh thức tiềm năng” dành cho sinh viên mới tốt nghiệp. Và có một bài học truyền cho tôi nguồn cảm hứng vô cùng mạnh mẽ. Thật tình mà nói, để trở thành một doanh nhân thành đạt như ngày hôm nay, chính bài học đó đã giúp tôi nhiều hơn những chứng chỉ mà tôi đã mài mòn ghế giảng đường mới có được.
Xin được chia xẻ với bạn câu chuyện ngày hôm đó:

Người diễn thuyết vẽ một hình tròn và một người đàn ông đứng chính giữa. Để thêm thú vị, ông vẽ thêm bên trong vòng tròn nhiều thứ khác như ngôi nhà, xe hơi và vài người bạn…
Rồi ông đặt ra câu hỏi:
- Theo các bạn, hình vẽ này tượng trưng cho cái gì?
Trong khi mọi người đang cố suy nghĩ thì một học viên trẻ thốt lên :
- Thế giới?
Người diễn thuyết mỉm cười trả lời:
- Gần đúng! Đây là “vùng an toàn” của bạn. Bên trong vòng tròn đó, bạn có những thứ quan trọng với bạn: gia đình, nhà cửa, bạn bè và công việc….Và cũng như bao người khác, bạn thường cảm thấy thoải mái, yên ổn và an toàn trong vòng tròn đó
Người diễn thuyết ngừng một lúc rồi đột nhiên cao giọng hỏi:
- Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn ra khỏi vòng tròn đó?
Một sự im lặng bao trùm lên căn phòng. Một lúc sau, chàng trai lúc nãy đột ngột phát biểu:
- Cảm thấy e ngại và sợ hãi!
Một người khác bổ sung:
- Và sẽ mắc phải sai lầm.
Một lúc sau, không thấy ai phát biểu, người diễn thuyết mỉm cưòi hỏi:
- Vậy khi bạn mắc sai lầm, điều gì có thể xảy ra?
Vẫn là người trẻ tuổi nọ hăng hái nói:
- Sẽ học được một điều gì đó..
Người diễn thuyết vui vẻ thốt lên:
- Hoàn toàn chính xác! Mỗi lần phạm sai lầm, bạn luôn học được điều mới về bản thân và về cuộc sống.

Rồi ông ta bước lên bảng, vẽ một mũi tên hướng ra ngoài vòng tròn và nói tiếp:
- Khi bạn rời khỏi “vùng an toàn” của mình, bạn sẽ đối mặt với một thế giới mới, trong những tình huống mà bạn cảm thấy không thoải mái và an toàn. Nhưng bạn sẽ học được những điều mà bạn chưa bao giờ biết, bạn sẽ mở mang được kiến thứcvà nhất là kinh nghiệm sống của mình để trở thành một người mạnh mẽ và tốt đẹp hơn.

Và người diễn thuyết đã kết thúc câu chuyện bằng những lời mãi mãi không phai mờ trong tâm trí những người có mặt hôm đó:
- Nếu suốt đời bạn cứ ở trong “vùng an toàn” của mình thì bạn sẽ không bao giờ có thể mở rộng được tầm nhận thức, chẳng thể học thêm được điều gì mới. Nhưng khi bạn có đủ can đảm và niềm tin để bước ra khỏi “vòng an toàn” đó, đặt bản thân mình trước những thử thách và cũng và cơ hội mới, hướng tới những chân trời mới thì bạn sẽ phát huy được những gì tài giỏi nhất trong bạn… Và dù có trải qua bao nhiêu vấp ngã thì cuối cùng bạn cũng sẽ tạo được một vòng tròn lớn hơn, cuả một cuộc sống thành đạt và ý nghĩa hơn.

Tận đáy lòng mình, tôi tin chắc rằng cả bạn và tôi, mỗi chúng ta đều có đủ can đảm để sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn cuộc đời mà chúng ta đang sống.


Chúc bạn thành công!!

10 điều nên biết

1. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương : Hãy nổ lực giành lấy cơ hội trở thành 1 nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi , tất cả sẽ không còn kịp nữa .

2. Khi gặp 1 người bạn có thể tin tưởng được : Cần giữ quan hệ tối với người đó vì trong cuộc đời mỗi người , gặp được tri kỷ không phải là điều dễ .

3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn : Nhớ tỏ thái độ cảm kích đồi với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn .

4. Gặp ngơời đã từng yêu bạn : Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạnhiểu thêm về tình yêu .

5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn : Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường hơn .

6. Gặp người đã từng phản bội bạn : Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ , ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này .

7. Gặp người bạn đã từng yêu : Nên chúc phúc cho họ , bởi vì khi yêu , bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao ?

8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn : Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn , bởi vì họ là 1 bộ phận sắc màu trong cuộc sống phong phú và đa dạng của bạn .

9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn : Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận , bởi vì bạn có thề chỉ có 1 cơ hội này để giải thích mà thôi .

10. Và hãy cảm ơn 1 nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã iu bạn , vì bạn và người ấy đang hạnh phúc .


Hãy yêu người , yêu đời và yêu chính mình

Hai tiếng cám ơn

- Hai tiếng "cám ơn "dường như đơn giản và rất dễ nói, bao nhiêu lần con đã thốt lên để cám ơn người này, người kia khi mà họ giúp con một chuyện gì đó, dù là rất nhỏ. Thế mà trước cha mẹ con lại chưa hề nói hai tiếng ấy. Con...

Cám ơn mẹ đã sinh ra con, nuôi dưỡng và dạy dỗ con, cho con được học hành để giờ đây con nên người.

Cám ơn ba đã dạy cho con sự chia sẻ không nằm ở lời nói - nhưng là nằm ở hành động khi ba mở toang cánh cổng cho hàng xóm nhờ cái sân nhà.

Cám ơn mẹ đã dạy cho con sự quan tâm, không phải chỉ với những người trong nhà, những người hàng xóm mà là cả với những người đã chết: phải thắp nhang cho những ngôi mộ xung quanh mộ họ hàng mình.

Cám ơn ba đã cho con ý chí, không phải là cái gì cao cả, nhưng cây hoa hướng dương ba trồng cho con lại cho con thêm ý chí trong mỗi việc con làm.

Cám ơn mẹ đã dạy cho con sự hạnh phúc, hạnh phúc không phải khi mình đạt được điều gì đó lớn lao mới có, đơn giản chỉ là ngồi lắng nghe một tâm sự buồn, cho ai nắm tay hay tựa vai, những điều ấy cũng đã là đủ.

Và con biết dù con có lớn thêm bao nhiêu, dù con có đi nơi nào thì ba mẹ vẫn luôn quan tâm và dõi theo từng bước đường con đi. Từ đáy lòng con, con xin cám ơn ba mẹ đã tạo nên con, một người thật bình thường nhưng thật hạnh phúc. Một hạnh phúc thật đơn giản mà trọn vẹn...

Tôi yêu

Tôi tập yêu cuộc sống lại từ đầu, không phải theo một cách mới, mà yêu theo một lối cũ như trước. Khi tôi nhận ra những thói quen tốt đẹp đang dần rời xa mình, tôi hoảng hốt…

Tập lại một thói quen cũ không phải là một điều khó khăn.


Tôi yêu những buổi sớm mặt trời chưa nhô cao, khi những ánh nắng đầu tiên chưa kịp soi vào mặt người, không gian đầy màu xám. Bầu không khí theo những khoảng thời gian, có khi lạnh nhè nhè, có khi lạnh buốt nhưng đều mang lại cảm giác nhẹ nhàng, phơi phới. Một buổi sớm đẹp.

Tôi yêu những ngày gió lộng, những lo toan, những muộn phiền, những nghĩ suy… dường như trôi theo hướng gió. Dễ chịu lạ.

Tôi yêu tất cả những cành cây, ngọn cỏ, đóa hoa… trên đường về nhà. Mỗi ngày chúng lại khác đi, xinh đẹp hơn, mới lạ hơn và thu hút hơn. Tôi thích chầm chậm đi về nhà trên đoạn đường dài để có thể nhìn hết những thứ xinh đẹp xung quanh mình, để biết rằng mình thật hạnh phúc.

Tôi yêu góc quán tôi hay ngồi một mình, chậm chạp gặm nhấm sự cô đơn, chậm chạp quan sát sự sống trước mắt mình, và chậm chạp suy nghĩ.

Tôi yêu bờ biển của tôi. Lạ. Tình yêu ấy ngày một dầy thêm. Có lẽ biển đã cất giữ quá nhiều những kỷ niệm và những ưu tư của tôi. Những mối dây tình cảm của tôi đều hướng về biển: những mối tình, những lần cô đơn, bạn bè,… Làm sao tôi diễn tả cho hết cảm xúc của mình mỗi lần ngồi ngắm biển hay những lần tôi thả bộ trên dãi cát quyện chặt phù sa. Làm sao mà tôi biết tôi lại yêu biển nhiều đến thế…

Tôi yêu những lần nhói đau. Những lần tôi khóc nức nở vì vấp ngã. Và tôi biết mình hãy còn bé nhỏ lắm, phải cố gắng nhiều hơn nữa, tôi ơi!

Tôi yêu những bài thơ tôi viết, dẫu không hay nhưng làm tôi thỏa ý thích xếp vần và giãi bày cảm xúc. Tôi thích đọc thơ và dễ xúc động trước thơ, dù sự thực tôi học văn không giỏi lắm.



Sẽ không bao giờ kể được hết những điều mà mình yêu, vì cuộc sống có quá nhiều thứ khiến mình phải lưu tâm và lưu luyến. Khi mình còn yêu, nghĩa là mình không hời hợt, không vô tâm và không nhàn nhạt. Tôi tin như thế.

Nói ra những điều mình yêu, để biết sống thú vị như thế nào.
__________________
Walking alone and no one knows

Có một chiều theo bước chân lặng lẽ
Thả hồn trong theo tiếng gió thu chiều
Buổi đìu hiu theo ngàn mây lơ lửng
Lá thu vàng theo bước nắng lao xao

Tôi xin yêu cả muôn ngàn nắng gió
Yêu cỏ hoa yêu cả muôn loài
Tâm hồn tôi như bến bờ mong đợi
Mang thuyền đi chẳng đợi quay về

Ngọn nến không cháy

Trong thành phố nọ có hai cha con sống với nhau rất vui vẻ, hạnh phúc. Một hôm, đứa bé gái chẳng may bị bệnh và ra đi mãi mãi. Người cha quá đau khổ , tuyệt vọng, quay lưng lại với tất cả mọi người. Ông chẳng thiết tha gì với cuộc sống nữa. Ông tự nhốt mình trong phòng và khóc mãi.

Một hôm, ngưòi cha ngủ thiếp đi và ông mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ, ông gặp một đoàn người rước đèn. Tất cả ngọn đèn đều lung linh toả sáng, trừ ngọn đèn của đứa bé cuối. Đứa bé ấy cầm một ngọn nến không được thắp sáng. Nhìn kỹ hơn, ông nhận ra đứa bé ấy chính là đứa con gấi bé bỏng của mình.

Ông tiến lại gần và hỏi con rằng: " Tại sao nến của con lại không cháy?". Bé gái đã đáp rằng: " Con đã cố lắm nhưng không được cha à! Mỗi lần con thắp lên ngọn nến thì những gịot nước mắt của cha lại dập tắt hết ngọn nến của con".
Đến đó thì người cha choàng tỉnh. Từ đó, ông lấy lại thăng bằng, lại sống vui vẻ, giúp đỡ mọi người xung quanh bởi ông không muốn những giọt nước mắt của ông lại dập tắt ngọn nến hi vọng ủca con ông.

Nước mắt chỉ có thể xoa dịu phần nào chứ không thể làm tan biến hoàn toàn nỗi mất mát lớn lao. Hãy cứ khóc khi bạn cần, nhưng hãy đứng lên vững vàng bạn nhé! Bởi ngoài kia, đâu đó, ở một nơi nào đó, người thân của bạn đang nhìn bạn mỉm cười

Tình bạn

Hai người bạn đi trên đường vắng vẻ. Đến một đoạn, họ có một cuộc tranh luận khá gay gắt và một người đã không kiềm chế được giơ tay tát vào mặt bạn mình. Người kia bị đau nhưng không hề nói một lời. Anh viết trên cát: "Hôm nay, người bạn thân nhất của tôi đã tát vào mặt tôi".

Họ tiếp tục đi, đến một con sông, họ dừng lại và tắm ở đấy.

Anh bạn kia không may bị vọp bẻ và suýt chết đuối, may mà được người bạn cứu. Khi hết hoảng sợ, anh viết lên đá: "Hôm nay, người bạn thân nhất đã cứu sống tôi".

Anh bạn kia ngạc nhiên hỏi: "Tại sao khi tôi đánh anh, anh viết trên cát, còn bây giờ anh lại viết trên đá?"

Mỉm cười, anh trả lời: "Khi một người bạn làm chúng ta đau, chúng ta hãy viết điều gì đó trên cát, gió sẽ thổi bay chúng đi cùng với sự tha thứ... Và khi có điều gì đó to lớn xảy ra, chúng ta nên khắc nó lên đá như khắc sâu vào ký ức của trái tim, nơi không ngọn gió nào có thể xoá nhòa được...”

Hãy học cách viết trên cát và trên đá.

Sức mạnh khi ta nắm tay nhau !

Chỉ cần một người bạn tốt
Cũng đủ để thoát khỏi thế giới tăm tối
Pam Brown

Hai đứa trẻ, một trai một gái, đang chơi cát trên bãi biển. Chúng hì hục đắp cát xây một tòa lâu đài với cổng to đồ sộ, những đỉnh tháp, thành trì và những lối vào quanh co. Nhưng lúc gần hoàn chỉnh, một cơn sóng lớn ập đến cuốn đi tất cả, chỉ còn lại một đụn cát ướt ! Bạn nghĩ hai đứa trẻ sẽ khóc, thất vọng vì công trình của mình bị cuốn đi ? Nhưng thật ngạc nhiên và đáng yêu làm sao, chúng nắm tay nhau chạy ra xa, tung tăng nhảy khỏi mép nước đang chực kéo tới, cười đùa rồi lại ngồi xuống và xây tòa lâu đài khác.

Tất cả mọi sự việc trong cuộc sống chúng ta, kể cả những thành tựu công phu mà chúng ta đã dành nhiều thời gian và công sức để tạo ra, đều được xây trên cát. Sớm hay muộn, những cơn sóng cũng sẽ tràn tới xô đổ tất cả những gì chúng ta đã khó nhọc xây đắp. Nhưng bao giờ thì cơn sóng sẽ đến ? Không ai biết trước được ! Chỉ biết rằng với những ai có được bàn tay của người khác để nắm chặt, để cùng chia sẻ những thành công, thất bại thì mới có thể cười vang và vượt qua mọi khó khăn. Chỉ có mối quan hệ giữa người với người là điều còn lại.
Net.

Quà của trái tim

Vàng bạc là những món quà. Nó là của cải vật chất, được định giá bằng tiền.

Nhưng những món quà của trái tim có giá không phải tính bằng tiền. Một nụ cười dịu dàng là món quà mà bạn có thể trao tặng nó hàng ngày cho mọi người

Một lá thư là món quà trao cho người bạn của bạn khi họ đang ở rất xa. Một tiếng cười sảng khoái là món quà có thể mang lại hạnh phúc bên trong nó.

Thời gian là một món quà để yêu thích từng giây phút.

Có người thích món quà là những lời khuyên.

Bạn có thể nói với một người nào đó: “Tôi yêu mến bạn, bạn thật là tốt” - đó cũng là một món quà.

Sự hàn gắn những mâu thuẫn là một món quà đặc biệt vì nó mang đến cho con người những niềm tin tưởng vào cuộc sống, vào tình người.

Một nhiệm vụ là món quà khi việc thực hiện nó đem đến niềm vui.

Một lời ca ngợi là món quà cho nhiệm vụ được hoàn thành tốt đẹp.

“Cảm ơn”, “Làm ơn”, “Vâng ạ” là những món quà.

Đôi khi cả “Không”, “Có lẽ”, “Nếu như” cũng là những món quà.

Có lúc ta cũng có thể tìm kiếm một món quà ở nơi hoàn toàn xa lạ: hình ảnh thân cây cổ thụ vững vàng trong dông bão hay một bím tóc dài xinh đẹp trên đường phố hoặc những gương mặt đỏ hồng vì e thẹn.

Cả thế giới này là một món quà mà thượng đế trao tặng chúng ta: đồng cỏ xanh ngát tận chân trời và một bầu trời trong xanh bao quanh.

Thứ Tư, tháng 9 06, 2006

Cong, nhưng đừng gãy

Một trong những hồi ức thân thương nhất của tôi khi còn thơ đó là đi dọc và ngồi xuống bên bờ sông. Nơi đó tôi được tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng, ngắm nhìn dòng nước lặng lờ trôi và tiếng những con chim hót và những chiếc lá cây rì rào. Nơi đó tôi cũng được ngắm những thân tre oằn xuống dưới sức gió rồi vút ngược lên trời cao khi những cơn gió lặng đi. Khi tôi nghĩ về tính đàn hồi của thân tre lúc chúng cong và thẳng ngược lại về vị trí cũ, khái niệm về sự thích ứng hiện lên trong óc tôi. Liên hệ điều này với con người, sự thích ứng có nghĩa là khả năng phục hồi sau một cú sốc, nỗi u sầu, hoặc bất kỳ trạng thái nào đã làm căng thẳng hết mức những cảm xúc của con người.
Bạn có bao giờ cảm thấy mình gần như gục ngã? Bạn gần như bị bẽ gãy? Hãy cảm tạ trời đất vì sau thử thách ấy bạn vẫn còn tồn tại để có thể nói về sự trải nghiệm đó. Trong thử thách đó bạn đã cảm thấy một trạng thái tình cảm lẫn lộn đang đe dọa chính sức khỏe của mình. Bạn cảm thấy những xúc cảm bị rút kiệt, tinh thần kiệt quệ và bạn gần như phải hứng chịu một trạng thái về sức khỏe không lấy gì làm dễ chịu.
Cuộc sống là sự tổng hòa của những thời khắc tươi đẹp và đen tối, những phút giây hạnh phúc cũng như bất hạnh.
Những bất hạnh tiếp đến sẽ gần như bẽ gãy bạn, nhưng hãy cố gắng cong người gắng chịu, đừng để bị bẽ gãy. Hãy nỗ lực đừng để hoàn cảnh hạ gục bạn.
Một chút hy vọng sẽ đưa bạn vượt qua những thử thách cam go. Với niềm hy vọng về một ngày mai tươi sáng hoặc một viễn cảnh tươi đẹp, thì mọi điều xem ra sẽ không đến nỗi tồi tệ. Thử thách cam go ấy rồi ra sẽ dễ dàng đương đầu hơn và kết quả cuối cùng thật xứng đáng. Nếu đường đời trở nên cam go và bạn đang ở vào thời điểm sắp gãy, hãy chứng tỏ sự thích ứng của mình. Giống như những cây tre, cong, nhưng không gãy.

Thứ Ba, tháng 9 05, 2006

Tuổi teen và mối tình đầu

Mọi người đều nhớ về mối tình đầu của mình. Không gì mãnh liệt và dữ dội như tình yêu đầu tiên của bạn.
Khi tuổi teen có tình cảm gần gũi với người khác hơn mức bình thường, cảm giác này cũng giống như của mối quan hệ gần gũi giữa người mẹ và đứa trẻ sơ sinh.
Tuổi teen khi yêu sẽ mạnh mẽ hơn ở người lớn. Nhưng những mối quan hệ này thường mất đi nhanh chóng. Một cuộc điều tra cho thấy vào tuổi 15, các mối quan hệ hẹn hò kéo dài trung bình từ 3-4 tháng.


Tình yêu trong não
Các nhà nghiên cứu đã phát hiện ra những con đường trong não sáng lên khi tuổi teen đang yêu. Cảm giác yêu có tác động trong não gần giống như sử dụng chất kích thích cocaine. Điều thú vị là khi đó ta giống như con nghiện.
“Cảm giác yêu có tác động trong não giống như sử dụng chất kích thích cocaine”

Tóm tắt tình yêu
Các nhà nghiên cứu đã vạch ra 3 giai đoạn của tình yêu. Phản ứng ban đầu là “sự ham muốn”. Sau đó là yêu và “ sức hút”. Cuối cùng là “cam kết gắn bó” lâu dài.
Tuổi teen dường như trải qua giai đoạn “ham muốn” mạnh hơn người lớn. Tuy nhiên, có thể do bản chất mối quan hệ của tuổi teen là “ngắn ngủi”, cho nên thường chấm dứt ở ngay giai đoạn đầu tiên này.

Bài học tình yêu
Tuy ngắn ngủi, nhưng kỷ niệm về tình yêu say đắm là phần quan trọng nhất trong cuộc đời của tuổi teen.. Tuổi teen khi yêu thường sử dụng hàng giờ nói chuyện không mệt mỏi, cho dù qua điện thoại hoặc là trực tiếp.

Sự thân mật này cũng giúp tuổi teen tìm hiểu về chính bản thân mình, đơn giản như thông qua tình cảm thân thiết với những người khác nữa. Thân mật ở đây cũng bao gồm sự cởi mở, chia xẻ và tin cậy, do đó cũng giúp tuổi teen trong quá trình trưởng thành của mình.
Cũng như khám phá ra những cảm xúc mới, hầu hết tuổi teen cũng trải qua những ham muốn về thể xác.
Hoài Anh (Theo BBC)


9 điều cần nhớ trong cuộc sống

1. Đừng xem trọng bề ngoài vì nó có thể đánh lừa bạn. Đừng xem trọng sự giàu sang vì nó có thể mất dần. Hãy đến với người biết làm bạn cười, vì chỉ có nụ cười mới biến ngày buồn thành vui.
Chúc bạn tìm được người như thế.

2. Có những lúc trong cuộc đời, bạn nhớ một người đến nỗi chỉ muốn kéo người ấy ra khỏi giấc mơ để ôm chặt lấy.
Chúc bạn có được người ấy.
3. Hãy đến nơi bạn thích, hãy trở thành người mà bạn muốn. Bởi lẽ, bạn chỉ có một cuộc đời và một cơ hội để thực hiện tất cả những gì mong mỏi.
Chúc bạn có lòng can đảm.
4. Chúc bạn có đủ hạnh phúc để được dịu dàng, đủ từng trải để được mạnh mẽ, đủ nỗi buồn để biết cảm thông, đủ hy vọng để biết hạnh phúc.
5. Khi cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra. Thường bạn sẽ ngắm mãi cánh cửa đóng lại để rồi không thấy cánh cửa đang mở ra.
Chúc bạn nhận ra cánh cửa của mình.
6. Người bạn tốt nhất là người có thể im lặng cùng bạn khi ngồi ngoài hiên, để rồi khi quay đi, bạn cảm thấy như vừa được trò chuyện thật thích thú.
Chúc bạn có nhiều bạn bè.
7. Bạn sẽ chẳng biết mình đang hưởng gì nếu không mất nó. Bạn sẽ chẳng mong mỏi gì nếu không mất nó.
Chúc bạn không biết để không chịu đau khổ như thế.
8. Luôn đặt mình vào vị trí của người khác. Nếu trong vị trí đó, bạn thấy đau, có lẽ người kia cũng sẽ cảm thấy như vậy.
9. Một lời bất cẩn có thể gây bất hòa. Một lời độc ác có thể làm hỏng cả cuộc đời. Một lời đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng. Một lời yêu thương có thể đem lại hạnh phúc.
Chúc bạn biết cách điền vào chỗ trống của cuộc đời.
Sưu tầm từ Internet